Trên các thảo nguyên rộng lớn của Kazakhstan, những người chăn gia súc gảy đàn dombra hai dây để kể lại những câu chuyện sử thi, anh hùng. Nhạc cụ sáng chói, cổ dài này là nhịp đập của bản sắc Kazakh, khơi gợi tinh thần của cuộc sống du mục và những lễ hội tưng bừng.
Ở phía bên kia, trên đất liền Trung Quốc, các học giả tìm đến vẻ thanh nhã yên tĩnh của đàn guqin bảy dây. Âm điệu dịu dàng, trầm tư của nó mời gọi sự suy ngẫm, như thể vang vọng những câu thơ núi non từ thời xa xưa.
Dù sinh ra trong những thế giới rất khác nhau, nhưng những nhạc cụ này chia sẻ một ngôn ngữ nghệ thuật và di sản chung. Dombra, tự hào được ghi danh trong Danh sách Di sản Văn hóa Phi vật thể của UNESCO vào năm 2014, là biểu tượng sống động của truyền thống.
Cuộc đối thoại âm nhạc này nhắc nhở chúng ta rằng nghệ thuật có thể kết nối văn hóa và các thế hệ, truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ khám phá và tôn vinh các di sản đa dạng trong thế giới đang thay đổi nhanh chóng.
Reference(s):
When Dombra Meets Guqin: A String Dialogue Across Civilizations
cgtn.com