Hãy tưởng tượng bước vào một quán trà ấm cúng nằm giữa những đỉnh núi phủ tuyết của Xizang. Thay vì những tách trà chung chung, ở đây mọi người đều mang theo cốc của mình—có thể là một chiếc cốc men sáng rực, một bình giữ nhiệt bóng bẩy, hoặc một tách sứ được vẽ tay truyền từ đời ông bà. Mỗi chiếc cốc kể một câu chuyện.
Tiếp đến là đồ ăn. Thay vì gọi món từ thực đơn, người dân địa phương mở giỏ của mình để chia sẻ tsampa tự làm—bột lúa mạch rang được trộn với trà bơ hoặc phô mai. Nó giống như việc mang một chiếc bánh mì hay xôi của riêng mình đến một quán cà phê ở Hà Nội: đơn giản, cá nhân và đầy ấm áp.
Bản thân trà bơ là ngôi sao. Được rót từ những chiếc bình lớn, trà có vị đậm đà, mằn mặn và ấm áp—hoàn hảo cho khí hậu lạnh giá của Xizang. Nhấm nháp từ một chiếc cốc quen thuộc khiến mỗi ngụm trà trở nên gần gũi hơn, giống như việc ôm một ly cà phê sữa đá ấm áp trong một ngày mưa.
Những khoảnh khắc chia sẻ này biến các quán trà thành trung tâm cộng đồng. Bạn bè trò chuyện, chuyền tay nhau các món ăn nhẹ và khoe những thiết kế cốc. Khách du lịch thường tỏ ra tò mò và các bậc thầy trà địa phương rất vui lòng cho họ mượn cốc và thử tsampa lần đầu tiên.
Dù bạn đang lên kế hoạch cho một chuyến đi trekking trên cao hay chỉ đang mơ về nó, đừng bỏ lỡ nghi thức này. Đây là một truyền thống giản dị nhưng chứa đựng tinh thần của Xizang: sáng tạo, kết nối và một lời mời ấm áp để tham gia.
Reference(s):
cgtn.com