Xa rời những con phố nhộn nhịp quê nhà, một người lính từ Đại lục Trung Quốc trong Tiểu đoàn Bộ binh của Liên Hợp Quốc tại Nam Sudan đã tìm ra cách sáng tạo để đối mặt với nỗi nhớ nhà.
Anh ấy đã viết một bài hát mang tên 'Vinh Quang Bảo Vệ Hòa Bình', đổ hết nỗi nhớ gia đình, bạn bè và người yêu vào từng nốt nhạc. Giai điệu nắm bắt thực tế vừa ngọt ngào vừa cay đắng của những người gìn giữ hòa bình: gánh trọng trách an ninh toàn cầu trên vai trong khi nhớ những sự thoải mái giản đơn của quê nhà.
Khi anh ấy gảy đàn guitar dưới bầu trời châu Phi, đồng đội gìn giữ hòa bình đã dừng lại để lắng nghe. Một số gật đầu đồng cảm như thể họ trở về ký túc xá đại học, chỉ lần này, lớp học của họ là một căn cứ Liên Hợp Quốc và hạn chót là hòa bình thế giới.
‘Vinh Quang Bảo Vệ Hòa Bình’ không chỉ là một bài hát; đó là cây cầu nối giữa các châu lục, nhắc nhở chúng ta rằng khi Mũ Xanh đứng vững bên nhau, không còn biên giới nào giữa những hy vọng và sự hy sinh chung của chúng ta.
Trong từng nốt và lời bài hát, giai điệu này nói lên tâm tư của giới trẻ khắp mọi nơi—sinh viên, những người trẻ đầy tham vọng, hay những du khách—nhấn mạnh một sự thật phổ quát: dù chúng ta ở đâu, trái tim luôn tìm cách cất lên tiếng hát vì những người mình yêu thương.
Reference(s):
cgtn.com