Hãy tưởng tượng bạn ngồi trên một chiếc sampan và trôi theo những khúc quanh của dòng sông như thể bạn đang khám phá sông Hồng ở Hà Nội hay dạo chơi trên đồng bằng sông Cửu Long với bạn bè. Bây giờ hãy hình dung ai đó làm điều đó qua 137 tuyến đường thủy từ hàng thế kỷ trước, vẽ bản đồ từng dòng chảy và khúc quanh bằng tay.
Trong tư tưởng truyền thống Trung Quốc, thiên nhiên không chỉ là cảnh quan; nó là tấm gương phản chiếu xã hội và đạo đức. Cũng giống như các lễ hội Việt Nam tuân theo lịch âm, các học giả xưa quan sát sự thăng trầm của sông nước để hiểu thế giới xung quanh họ.
Một kiệt tác nhỏ gọn từ thời kỳ đó là Kinh Thư Về Sông. Viết vào khoảng thế kỷ thứ hai sau Công Nguyên, nó phác thảo 137 con sông trong chỉ 10.000 ký tự—địa lý cô đọng biến thành một hướng dẫn du lịch súc tích của thời đại.
Bốn trăm năm sau, học giả Lý Đạo Nguyên đã mở rộng và bảo tồn văn bản này qua tác phẩm nổi tiếng Thủy Kinh Chú của ông. Ghi chú của ông làm phong phú những dữ kiện khô khan bằng các truyền thuyết địa phương, giai thoại lịch sử, và những cái nhìn sâu sắc—biến một danh sách ngắn gọn thành một bức tranh phong phú về nước, văn hóa, và lịch sử.
Ngày nay, đọc Lý Đạo Nguyên giống như lật xem một blog du lịch cổ nơi mỗi con sông kể một câu chuyện. Nó cho chúng ta thấy rằng các dòng nước từ lâu đã định hình thương mại, văn hóa, và cuộc sống hàng ngày—dù ở đất liền Trung Quốc hay trong chính lưu vực Mekong của chúng ta.
Lần tới khi bạn dự định một chuyến đi thuyền cuối tuần hoặc một buổi dã ngoại bên sông, hãy nhớ rằng bạn đang theo một truyền thống kéo dài hàng thiên niên kỷ. Ai biết được? Có thể bạn sẽ được truyền cảm hứng để vẽ bản đồ các dòng nước của riêng mình và chia sẻ câu chuyện của chúng.
Reference(s):
Commentary on the River Classic: Where water flows through time
cgtn.com