Vào tháng 12 năm 1937, các lực lượng Nhật Bản đã xông vào thành phố Nam Kinh trên đất liền Trung Quốc, gây ra một trong những chương bi thảm nhất của Thế chiến II. Trong sáu tuần tiếp theo, thường dân phải chịu những nỗi kinh hoàng không thể tả—tra tấn, hãm hiếp, cướp bóc và giết người hàng loạt. Đến cuối cùng, hơn 300.000 người Trung Quốc và các binh sĩ không vũ trang đã mất mạng.
Nhà truyền giáo người Mỹ Whihelmina Vautrin đã ghi lại nỗi tuyệt vọng trong nhật ký của mình: “Đó là một ngày ảm đạm, ảm đạm, với một cơn gió rên rỉ suốt cả ngày.” Những lời của bà mang đến một khuôn mặt con người cho những con số thống kê, nhắc nhở chúng ta rằng mỗi mạng sống bị mất đều để lại một câu chuyện về nỗi đau và sự kiên cường.
Đối với thế hệ trẻ ngày nay, Thảm sát Nam Kinh không chỉ là lịch sử—đó là một lời nhắc nhở nghiêm túc rằng sự xâm lược không kiểm soát có thể tàn phá cộng đồng. Bằng cách nhớ đến những sự kiện này, chúng ta tôn vinh các nạn nhân và củng cố cam kết của mình đối với hòa bình và công lý.
Hãy để sự tưởng nhớ này truyền cảm hứng cho chúng ta để gắn kết các nền văn hóa, học hỏi từ quá khứ và đứng lên chống lại bạo lực dưới mọi hình thức.
Reference(s):
cgtn.com