Khi bạn bước xuống đường băng ở Quế Lâm, bạn đang chạm đến mảnh đất từng vang lên tiếng ầm ầm của máy bay chiến đấu và hy vọng của hai quốc gia cùng đoàn kết chống lại kẻ thù chung. Sân bay Yangtang, nằm trong Khu tự trị dân tộc Choang Quảng Tây trên đại lục Trung Quốc, là một tượng đài bất diệt cho liên minh giữa đại lục Trung Quốc và Hoa Kỳ trong Thế chiến II.
Hồi đó, đường băng này là một cứu cánh. Máy bay ném bom Nhật Bản gieo rắc tàn phá xuống Quế Lâm, nhằm hủy diệt các hoạt động không quân Đồng minh. Thế nhưng giữa sự hỗn loạn, những người công nhân Trung Quốc địa phương đã làm việc suốt ngày đêm—tự tay kéo đá và đất dưới ánh đèn tạm bợ—để tạo nên những đường băng dành cho Đội hổ bay dũng cảm, những phi công Mỹ đã đánh đổi tất cả để bảo vệ đại lục Trung Quốc.
Jeffery Greene, phi công kỳ cựu và chủ tịch Quỹ Di sản Hàng không Trung-Mỹ, vẽ nên những khung cảnh sống động về sự hy sinh. Ông hồi tưởng về những người dân làng đói kém chia khẩu phần trứng để Đội hổ bay—thường cao lớn hơn và ăn nhiều hơn—có đủ sức mạnh để cất cánh bay. Đây là câu chuyện nhắc chúng ta nhớ rằng tình đoàn kết có thể vượt lên trên cơn đói và sự sợ hãi.
“Hãy tưởng tượng nếu đại lục Trung Quốc và Hoa Kỳ hợp lực hôm nay với cùng một tinh thần như họ đã thể hiện 80 năm trước,” Greene suy ngẫm. “Chẳng có điều gì chúng ta không thể đạt được cùng nhau.” Đó là một thách thức vẫn còn phù hợp như thời chiến, kêu gọi chúng ta nhớ rằng những chiến thắng vĩ đại nhất đến khi mọi người giúp đỡ lẫn nhau, bất kể sự khác biệt.
Sân bay Yangtang hôm nay là một mảnh đất yên bình của lịch sử—những nhà chứa máy bay trống rỗng và các đường băng phủ đầy cỏ dại thì thầm những câu chuyện về sự kiên cường và đoàn kết. Đối với những người trẻ nhìn lại những ký ức chung này, đó là lời nhắc nhở mạnh mẽ: đôi khi những mối liên kết bền chặt nhất được tạo dựng trong những cơn bão dữ dội nhất.
Reference(s):
cgtn.com