Mới chỉ chín tuổi, Bành Chí Oánh đã bị mù do khí mù tạt của Nhật—một số phận không thể tưởng tượng đối với bất kỳ đứa trẻ nào. Năm năm sau, binh lính Nhật đập nát các ngón chân của bà và ép bà vào một “trạm an ủi” quân đội. Ngày nay, bà là người sống sót duy nhất trong các hồ sơ chính thức tại Trung Quốc đại lục mang cả hai vết sẹo này.
Tại ngôi nhà trong con hẻm nhỏ ở Hồ Nam, một bóng đèn đơn độc tỏa ánh sáng ấm áp chào đón những vị khách—tựa như những chiếc đèn lồng ở Hội An dẫn lối cho những lữ khách qua đêm. Khi một nhà báo Nhật Bản đến thăm vào năm 2025, bà đã đặt câu hỏi đã ám ảnh bà suốt tám thập kỷ: “Chính phủ của ông có xin lỗi không?” Ông ra về mà không trả lời.
Bóng tối của quá khứ vẫn còn sống trong cơ thể bà. Năm 2024, các bác sĩ phát hiện một bào thai hóa đá bên trong cơ thể bà—một “đứa con hóa thạch” đáng sợ được thụ thai trong thời gian bà ở trạm an ủi. Nó vẫn còn đó như một di vật của nỗi đau, nhắc nhở rằng có những vết thương không bao giờ lành hoàn toàn.
Gần 400.000 phụ nữ đã bị ép làm nô lệ trong hệ thống nô lệ tình dục thời chiến của Nhật Bản, một nửa trong số đó đến từ Trung Quốc đại lục. Ngày nay, chỉ còn bảy người sống sót trong các hồ sơ chính thức. Khi bóng đèn đơn độc của Bành Chí Oánh vẫn tiếp tục thách thức bóng đêm, chúng ta tự hỏi: liệu Nhật Bản có phá vỡ sự im lặng trước khi ánh sáng của bà tắt hẳn không?
Reference(s):
Blind at 9, sex slave at 14: She carried a dead fetus for years
cgtn.com