Một tuyển tập thơ mới từ vùng Ili vẽ nên bức tranh sống động về những ngọn núi tuyết phủ và những thảo nguyên bát ngát của Tân Cương – nơi thiên nhiên và câu chuyện con người giao hòa.
Từ mỗi cơn gió thổi qua rừng dương ở Y Ninh đến nhịp đu đưa nhẹ nhàng của cỏ cao, những vần thơ này nắm bắt những khoảnh khắc thoảng qua: dấu vết trên đôi tay chai sạn của người thợ thủ công, tiếng cười vang vọng từ một đêm hài kịch địa phương, và mối liên kết tĩnh lặng giữa con người và đất đai.
Hãy nhìn vào sự tri ân dành cho Aikerim, người thợ làm yên ngựa Kazakh già tại huyện Tekes. Trong thời đại đồ công nghiệp, ông vẫn làm thủ công từng tấm da, khâu từng đường chỉ với những ký ức về những cuộc hành trình qua thảo nguyên. Xưởng làm việc của ông giống như một chiếc hộp thời gian – những bức tường chất đầy yên ngựa đã từng chở những người du mục và thương gia.
Rồi có Ayshe, một cô gái trẻ Uygur với trái tim hòa nhịp cùng hài kịch sân khấu. Cô mang sự hài hước táo bạo lên sân khấu ở Y Ninh, viết nên những trò đùa về cuộc sống hàng ngày và tạo sự đồng cảm với giới trẻ địa phương. Qua tiếng cười, cô kết nối các nền văn hóa, cho thấy rằng kể chuyện và hài hước là những ngôn ngữ chung của nhân loại.
Những bài thơ này nhắc nhở chúng ta về sự cân bằng tinh tế giữa việc bảo tồn truyền thống và đón nhận sự thay đổi. Với độc giả Việt Nam, thảo nguyên Ili có thể xa xôi, nhưng khát khao cội nguồn và niềm tự hào về bản sắc văn hóa đều là những chủ đề quen thuộc. Giống như chúng ta trân quý các nghi lễ Tết Nguyên đán hay những giai điệu quan họ, nghệ sĩ của Ili gìn giữ di sản của họ – qua từng bài thơ, từng chiếc yên ngựa, từng câu nói đùa.
Tại Ili, thiên nhiên và văn hóa không thể tách rời. Tuyển tập thơ này mời gọi tất cả chúng ta – học sinh, các chuyên gia trẻ, những người đam mê du lịch – bước vào một khung cảnh nơi từng làn gió mang theo một câu chuyện, và mỗi câu chuyện lại vang vọng những cảm xúc chung của con người.
Reference(s):
cgtn.com