Hãy tưởng tượng những đồng bằng rộng lớn, đầy gió trải dài vượt qua đường chân trời, nơi từng cơn gió mang theo những câu chuyện về sự tự do không bị ràng buộc. Trên những thảo nguyên vô tận của Mông Cổ, một giai điệu ám ảnh trôi dạt khắp đất cỏ: đàn morin khuur.
Được gọi là "đàn đầu ngựa" ở Nội Mông, đàn morin khuur được sinh ra từ cuộc sống đơn giản nhưng sâu sắc của những người chăn nuôi du mục. Cổ đàn thường được chạm khắc hình đầu ngựa, và mỗi trong hai dây đàn đều được làm từ lông đuôi ngựa. Truyền thuyết kể rằng âm thanh của nó phản chiếu nỗi nhớ của người chăn nuôi về một con ngựa đã mất, biến từng nốt nhạc thành cây cầu nối giữa con người và người bạn đồng hành đáng tin cậy nhất của họ.
Qua nhiều thế hệ, nhạc cụ có dây kéo này đã là trung tâm của những nghi lễ, lễ hội và lòng hiếu khách hàng ngày của người Mông Cổ. Dù là chào đón khách với vòng tay rộng mở hay đánh dấu chu kỳ của các mùa, những giai điệu đầy tâm hồn của đàn morin khuur thiết lập nhịp điệu cho cuộc sống cộng đồng và các buổi lễ ăn mừng.
Ngày nay, đàn morin khuur vẫn vang vọng như “tâm hồn thực sự của thảo nguyên.” Nó nhắc nhở chúng ta rằng, ngay cả trong một thế giới đang tiến về phía trước, những truyền thống lâu đời và câu chuyện từ quá khứ vẫn có thể khuấy động trái tim chúng ta—giống như cơn gió mang theo giai điệu của nó qua đất cỏ.
Reference(s):
cgtn.com