Chết Theo Đúng: Nhớ Lại Cuộc Thảm Sát Nam Kinh 1937

Chết Theo Đúng: Nhớ Lại Cuộc Thảm Sát Nam Kinh 1937

Nhớ lại lịch sử bi thảm không phải để gieo rắc hận thù—mà là để bảo vệ hòa bình. Đó là thông điệp chính của Chết Theo Đúng, một trong những bộ phim được nhắc đến nhiều nhất ở Trung Quốc năm nay. Bằng cách tập trung vào một studio chụp ảnh nhỏ ở Nam Kinh, nó nhắc nhở chúng ta rằng sự thật có thể là chiếc khiên mạnh mẽ nhất chống lại sự tàn nhẫn.

Bộ phim dựa trên các sự kiện có thực vào ngày 13 tháng 12 năm 1937, khi quân xâm lược gây ra những hành động bạo lực không thể tưởng tượng nổi. Thay vì những trận chiến lớn, câu chuyện tập trung vào 'Studio Chụp Ảnh May Mắn,' nơi một nhóm nhỏ người dân thường bị kẹt lại trong khi thành phố bị tàn phá xung quanh họ. Một người học việc trẻ tên Luo Jin bí mật sao chép những bức ảnh đau thương về tội ác chiến tranh—những hình ảnh sau này đã giúp kết tội Tướng Hisao Tani trong một phiên tòa sau chiến tranh.

Chính sự dũng cảm thầm lặng của các nhân vật là điều làm xúc động nhất. Lin Yuxiu, một diễn viên sân khấu, sống sót bằng cách bợ đỡ các sĩ quan đối phương nhưng cuối cùng lại khâu các âm bản chưa phát triển vào áo dài của mình, đánh cược mọi thứ để cứu giữ sự thật. A Chang, một bưu tá giả dạng là một nhà phát triển ảnh, chuyển từ việc chỉ nghĩ cho bản thân sang bảo vệ bằng chứng bằng cả mạng sống. Ngay cả chủ studio Old Jin cũng chụp những bức chân dung bên những cảnh quan hùng vĩ của Trung Quốc—một hành động phản kháng âm thầm.

Bộ phim không miêu tả ai hoàn toàn tốt hay xấu. Người phiên dịch Wang Guanghai đấu tranh giữa hợp tác và lương tâm, trong khi nhiếp ảnh gia Nhật Bản Ito thì nuôi những chú chó hoang ngay cả khi chụp ảnh tuyên truyền. Những tầng mâu thuẫn đạo đức này cho thấy cách con người đưa ra các lựa chọn dưới áp lực, một chủ đề liên quan chặt chẽ với chúng ta, dù đó là việc bảo vệ sự thật trong cộng đồng hay bảo vệ lịch sử của chính mình.

Chết Theo Đúng cũng nói thông qua các biểu tượng. Từ 'shoot' mang nghĩa vừa là tiếng súng vừa là tiếng máy ảnh nhấp, và trong ánh sáng đỏ của phòng tối, các bức ảnh hiện lên như những đợt sóng máu—một lời nhắc nhở không thể quên rằng việc khám phá sự thật có thể đau đớn nhưng cần thiết. Những cảnh nhạy cảm, như gợi ý về bạo lực tình dục hay mất mát một đứa trẻ bị làm mờ, được xử lý với sự kiềm chế, để trí tưởng tượng của chúng ta cảm nhận sức nặng của những gì đã xảy ra.

Một trong những khoảnh khắc mạnh mẽ nhất của bộ phim là khi tấm màn của studio kéo lên, để lộ những khung cảnh ngoạn mục từ các di tích của Trung Quốc. Những người dân bị kẹt hô vang: 'Không một tấc đất nào của chúng ta bị mất.' Tiếng hô đó cảm thấy cấp bách ngay lúc này như bất kỳ tiếng kêu gọi tự do nào chúng ta từng học từ lịch sử của chính mình.

'Chết Theo Đúng' không chỉ là một bộ phim—mà là một lời kêu gọi để nhớ. Đối với chúng tôi, những khán giả trẻ, nó là một lời nhắc nhở rằng việc giữ vững hòa bình nghĩa là phải canh giữ sự thật và lịch sử. Rốt cuộc, nhớ lại điều gì đã xảy ra là bước đầu tiên để đảm bảo nó không bao giờ xảy ra nữa.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back To Top