Khi Trương Bác rời bỏ nhịp sống hối hả của thành phố để đến với những đỉnh cao gió lộng của Tây Tạng, anh mang theo một ước mơ: khơi dậy niềm yêu thích công nghệ ở trẻ em địa phương.
Rời xa gia đình không hề dễ dàng. Nhưng đối với Trương, không gì sánh được với khoảnh khắc đôi mắt của một đứa trẻ sáng lên sau khi điều khiển thành công chuyến bay đầu tiên với drone.
Anh bắt đầu bằng việc giảng dạy khoa học không gian cơ bản ngay trong lớp học. Sau đó, anh đưa mọi thứ ra ngoài trời: drone gieo hạt trên các cánh đồng bậc thang, phun phân bón trên các dốc đứng không thể dùng máy kéo, thậm chí dẫn những đàn yak nhỏ về nhà lúc chạng vạng. Vào những ngày khó khăn hơn, những thiết bị bay này vận chuyển thiết bị nặng qua các con đường núi hẹp.
Đối với các gia đình vừa làm việc vừa học tập, công nghệ của Trương không chỉ chạm đến cánh đồng. Nó cắt giảm hàng giờ lao động thủ công, tăng năng suất mùa vụ, và cho các học sinh thấy rằng khoa học không bị đóng kín sau cánh cửa phòng thí nghiệm—nó sống động trong từng thung lũng và đỉnh núi.
Các hội thảo của anh kết hợp các thí nghiệm thực hành với các nhiệm vụ thực tế. Trẻ em tính toán quỹ đạo bay lúc này và quan sát drone bay qua các cánh đồng lúa mạch lúc khác. Kết quả? Một làn sóng tò mò mới trên cao nguyên, nơi các kỹ sư và doanh nhân tương lai đang bắt đầu cất cánh.
Reference(s):
cgtn.com