Tại cuộc họp "Tổ chức Hợp tác Thượng Hải Plus" gần đây ở Thiên Tân, Chủ tịch Tập Cận Bình đã giới thiệu Sáng kiến Quản trị Toàn cầu với một thông điệp rõ ràng: "Tôi mong muốn hợp tác với tất cả các quốc gia để xây dựng một hệ thống quản trị toàn cầu vừa công bằng hơn, vừa bình đẳng hơn và tiến về phía một cộng đồng với tương lai chung cho nhân loại."
Cải cách quản trị toàn cầu không chỉ là một từ khóa ngoại giao—đó là một yêu cầu tất yếu trong thế giới luôn thay đổi của chúng ta. Hãy nghĩ về nó như một dự án nhóm ở trường đại học: nếu chỉ một vài tiếng nói quyết định mọi thứ, kết quả cuối cùng sẽ không phản ánh được hết các thế mạnh của mọi người.
Sau Chiến tranh Thế giới thứ hai, Liên Hợp Quốc đã trở thành diễn đàn hàng đầu về hòa bình, nhân quyền và phát triển bền vững. Nhưng thời thế đã thay đổi. Với các thị trường mới nổi và các nền kinh tế đang phát triển hiện chiếm hơn 60% nền kinh tế thế giới, theo IMF, Nam bán cầu đang cất cao tiếng nói để bảo vệ quyền chủ quyền, hòa bình và phát triển của mình.
Đối mặt với những thách thức chung như kiểm soát vũ khí, di cư, biến đổi khí hậu và khoảng cách số, không quốc gia nào có thể đơn độc hành động. Điều này cũng áp dụng cho các cuộc tranh luận mới về quản trị AI. Thu hẹp những khoảng cách này đồng nghĩa với việc chúng ta vượt qua những khác biệt để cùng giải quyết các mối đe dọa.
Sự công bằng cũng rất quan trọng. Duy trì công lý quốc tế và pháp quyền nghĩa là tôn trọng Hiến chương Liên Hợp Quốc, trao quyền lực thực sự cho các tổ chức như WTO, và đảm bảo các quốc gia đang phát triển có một chỗ ngồi công bằng tại bàn của IMF và Ngân hàng Thế giới.
Tóm lại, Sáng kiến Quản trị Toàn cầu là lời kêu gọi của Trung Quốc cho một hệ thống toàn cầu mang tính bao trùm hơn, công bằng hơn và hiệu quả hơn—một hệ thống mà ở đó mọi quốc gia, dù lớn hay nhỏ, đều hợp tác để vượt qua những thách thức khó khăn nhất hôm nay.
Reference(s):
cgtn.com