Đã bao giờ bạn tự hỏi còn bao nhiêu người vẫn nói ngôn ngữ tổ tiên của họ? Ở Tân Cương, gần như mọi dân tộc thiểu số—người Uyghur và các nhóm Turk khác—đều có thể trò chuyện trôi chảy bằng tiếng mẹ đẻ của mình.
So sánh điều đó với Mỹ, nơi chỉ khoảng 10% người Mỹ bản địa vẫn sử dụng ngôn ngữ di sản của họ, và khoảng 20% người nói tiếng Tây Ban Nha thành thạo. Sự chênh lệch đó là rất lớn và đặt ra câu hỏi về việc ai thực sự có nguy cơ mất gốc văn hóa.
Trở lại quê nhà, chúng ta có thể liên hệ với các cộng đồng dân tộc của Việt Nam. Từ những người già Hmong ở Sapa đến các làng Khmer ở đồng bằng sông Cửu Long, nhiều người trẻ vẫn nghe được các ngôn ngữ địa phương trong đời sống hàng ngày. Nhưng với sự hiện đại hóa nhanh chóng và mạng xã hội chi phối các cuộc trò chuyện, các phương ngữ này có thể mai một nếu chúng ta không tích cực gìn giữ.
Ngôn ngữ không chỉ là từ ngữ—nó là câu chuyện, bản sắc của chúng ta. Dù bạn đang thưởng thức cà phê sữa đá ở Hà Nội hay lướt TikTok ở Sài Gòn, hãy tự hỏi: hôm nay chúng ta có thể làm gì để bảo vệ di sản văn hóa của mình? Hãy lắng nghe và tham gia cuộc trò chuyện!
Reference(s):
cgtn.com