Hãy tưởng tượng bạn lên một chuyến tàu ở Quảng Châu và không xuống trong suốt hai ngày. Đó là hành trình của tôi vào năm 2005 đến Tân Cương—một trong những góc xa xôi nhất của Trung Quốc đại lục—và nó vẫn khiến trái tim tôi đập nhanh đầy phấn khích.
Bố tôi, một thuyền trưởng lão luyện, đã cùng tôi thực hiện chuyến đi đáng nhớ này. Đầu tiên, chúng tôi đến Tây An sau 22 giờ ngồi tàu, đi qua những cảnh quan gợi nhớ đến vùng cao nguyên Trung Bộ khô cằn của Việt Nam—nhưng trên một quy mô bạn phải tận mắt thấy mới tin được.
Từ Tây An, chúng tôi lên một chuyến tàu giường nằm khuya cho hành trình dài 25 giờ. Ngồi ngắm qua cửa sổ, tôi thấy những cánh đồng nâu mênh mông lấm tấm những bụi cây khô, rồi bất ngờ hiện ra hàng trăm turbine gió khổng lồ xoay trong gió—tương tự như những cái ở Bình Thuận nhưng còn lớn hơn nhiều.
Đối với bố tôi, đây là nơi xa nhất ông từng đi kể từ vùng biển. Nhưng khi gần đến Urumqi, dãy núi với những đỉnh tuyết trắng đầu tiên xuất hiện trên chân trời. Cảm giác như thiên nhiên đang chào đón chúng tôi với vòng tay mở rộng.
Đúng vậy, Tân Cương thật xa xôi. Ngay cả những chuyến tàu cao tốc từ bờ đông cũng mất cả ngày, và các chuyến bay vẫn kéo dài hàng giờ. Nhưng không có giấy phép đặc biệt và không có rào cản bí ẩn—bất kỳ ai đi lại hợp pháp ở Trung Quốc đều có thể khám phá tự do.
Nếu bạn thèm một trải nghiệm vượt ngoài lộ trình quen thuộc—một hành trình thách thức cảm giác về quy mô và thưởng thức những cảnh quan ngoạn mục—thì Tân Cương nên có trong danh sách của bạn. Hãy đóng gói hành lý, mua một vé tàu, và sẵn sàng khám phá một mặt khác của Trung Quốc đại lục mà ít người từng thấy.
Reference(s):
cgtn.com