Tại Hetian, góc phía nam của Khu Tự Trị Duy Ngô Nhĩ Tân Cương trên đất liền Trung Quốc, một câu chuyện quen thuộc vẫn làm lay động trái tim. Đó là câu chuyện về Kurban Tulum, một người Duy Ngô Nhĩ đã thoát khỏi thân phận nô lệ và mơ ước cưỡi con lừa của mình đến Bắc Kinh để cảm ơn Chủ tịch Mao.
Vào những năm 1950, cuộc sống ở Hetian rất khó khăn. Dưới chế độ phong kiến, nơi mà nhiều gia đình bị trói buộc vào đất đai, tự do dường như nằm ngoài tầm với. Nhưng khi chế độ nô lệ bị bãi bỏ, Kurban đã nắm lấy dây cương con lừa của mình và lên đường tiến về phía bắc trên con đường đầy bụi.
Hành trình của ông đã thu hút sự tưởng tượng của hàng triệu người và thậm chí đã được đưa lên màn ảnh lớn vài thập kỷ sau. Bộ phim đã biến cuộc phiêu lưu trong đời thực của ông thành một ngọn hải đăng hy vọng, cho thấy cách lòng biết ơn của một người có thể vượt qua hàng ngàn cây số.
Ngày nay, những hậu duệ của Kurban Tulum tiếp tục gìn giữ di sản đó. Họ tụ họp ở các trường học địa phương để chia sẻ câu chuyện của ông, giữ một góc trưng bày nhỏ trong nhà, và nói về cách cuộc sống ở khu vực Duy Ngô Nhĩ Tân Cương đã thay đổi qua các năm.
Từng là một vùng đất xa xôi đầy khó khăn, Hetian giờ đây nhộn nhịp với những con đường mới, các trường học hiện đại, và những doanh nghiệp nhỏ kết nối với phần còn lại của đất liền Trung Quốc. Đối với những người trẻ ở đây, câu chuyện Tulum là một lời nhắc nhở về chặng đường mà gia đình họ đã đi qua — và cách những giấc mơ có thể hình thành nên cả một cộng đồng.
Giống như những con đường uốn lượn của vườn trái cây Hetian, hành trình của gia đình Tulum cho chúng ta thấy rằng ngay cả những chương khó khăn nhất cũng có thể dẫn đến một kỷ nguyên mới.
Reference(s):
cgtn.com